Thế mới biết "lẫn" rồi anh nhé
Ai mới vừa khoe tré chị làm "
Sydney tuần tới viếng thăm
Anh đem tré tặng, em ăn nhớ đời "
Tré ngon, ăn lỡ , nuốt lời
Rượu vang uống cạn hết mời cô em
Chị ơi ! nghĩ lại mà xem
Anh hư, em phải nhịn thèm, tức ghê!
Thế mà trở giọng cười chê
Em không hầu chị trọn bề như anh
Chị nhà tâm tánh hiền lành
Nghe chồng vội giận sao đành chị ơi ... :-))
Việt Hương
Đầu Trang
Cóc Quốc trả lời
Mấy miếng tré đã la qué qué
Nhớ chuyện xưa có lão tham ăn
Cô em đứng ngó phát thèm
Tré nầy không tặng, lèng èng uổng công
Nầy anh Cóc, tui đây cũng ... cóc
Chuyện nắng mưa là chuyện cóc ta
Cho nên chẳng có nệ hà
Thân gà, da cóc tuy già mà gân :-)
Cóc Tía
Đầu Trang
Anh Cóc Tu trả lời và kết thúc:
Anh anh,
Xin lỗi anh, nhìn gà hóa quốc,
Ai mượn anh, chõ truyện trong nhà.
Xin anh đừng có ba hoa,
Kẻo rồi đụng độ, thân gìa vạ lây. *
Cô em,
Tré nhà làm dư giềng, đử tỏi,
Gạo nàng Hương, làm thính thơm nồng.
Lá ổi thay thế lá vông,
Nàng đem gói ghém, cho chồng nhậu chơi.
Cô em, nhỏ mà thèm nhậu nhẹt,
Thôi, để anh huỵch toẹt cho nghe.
Tré này chẳng phải tré chay,
Làm riêng cho Cóc, ăn cay nhớ đời.
Biết cô lên Sydney, chờ đợi,
Hỏi chị nhà mang tré cho cô.
Chị rằng: "Rõ thật hồ đồ,
Lên không thăm chị, còn đòi tré ăn". :-{
Cóc Tu 2000 |